Thực trạng áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời và kiến nghị sửa đổi, bổ sung Bộ luật Tố tụng dân sự
Chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời (BPKCTT) được quy định tại Chương VIII Bộ luật tố tụng dân sự (BLTTDS) năm 2004 (sửa đổi, bổ sung năm 2011) từ Điều 99 đến Điều 126 là cơ sở pháp lí quan trọng để toà án áp dụng các BPKCTT nhanh chóng, chính xác; là phương tiện để cá nhân, cơ quan tổ chức bảo vệ...
Đã lưu trong:
Tác giả chính: | |
---|---|
Định dạng: | Tạp chí |
Ngôn ngữ: | Vietnamese |
Được phát hành: |
2015
|
Những chủ đề: | |
Truy cập trực tuyến: | http://hdl.handle.net/11742/41907 |
Các nhãn: |
Thêm thẻ
Không có thẻ, Là người đầu tiên thẻ bản ghi này!
|
Tóm tắt: | Chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời (BPKCTT) được quy định tại Chương VIII Bộ luật tố tụng dân sự (BLTTDS) năm 2004 (sửa đổi, bổ sung năm 2011) từ Điều 99 đến Điều 126 là cơ sở pháp lí quan trọng để toà án áp dụng các BPKCTT nhanh chóng, chính xác; là phương tiện để cá nhân, cơ quan tổ chức bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Bài viết làm rõ một số hạn chế, bất cập trong quy định của pháp luật TTDS hiện hành về áp dụng các BPKCTT và những vướng mắc trong quá trình thực hiện, đồng thời đưa ra một số kiến nghị nhằm hoàn thiện quy định của pháp luật về áp dụng các BPKCTT. |
---|