Exporting and Innovation: Theory and Firm-Level Evidence from the People’s Republic of China
Bài viết này điều tra cách xuất khẩu ảnh hưởng đến đổi mới của các công ty. Tác giả đưa đổi mới vào mô hình không đồng nhất vững chắc với năng suất, trong đó cân bằng mô hình cho thấy rằng các nhà xuất khẩu đầu tư nhiều hơn vào đổi mới, chẳng hạn như nghiên cứu và phát triển (R&D), hơn các nhà k...
Đã lưu trong:
Tác giả chính: | |
---|---|
Tác giả khác: | |
Định dạng: | Chuyên đề nghiên cứu |
Được phát hành: |
Ngân hàng Phát triển Châu Á
2013
|
Những chủ đề: | |
Truy cập trực tuyến: | http://172.16.22.37/DefaultBookView.aspx?BookID=27971 https://hdl.handle.net/11742/47212 |
Các nhãn: |
Thêm thẻ
Không có thẻ, Là người đầu tiên thẻ bản ghi này!
|
Tóm tắt: | Bài viết này điều tra cách xuất khẩu ảnh hưởng đến đổi mới của các công ty. Tác giả đưa đổi mới vào mô hình không đồng nhất vững chắc với năng suất, trong đó cân bằng mô hình cho thấy rằng các nhà xuất khẩu đầu tư nhiều hơn vào đổi mới, chẳng hạn như nghiên cứu và phát triển (R&D), hơn các nhà không xuất khẩu. Sử dụng dữ liệu của các doanh nghiệp từ Trung Quốc, tác giả áp dụng phương pháp ước tính năng suất của công ty và phương pháp tính toán kinh tế của Levinsohn và Petrin (2003) để kiểm soát tính đồng nhất. Kết quả cho thấy, trung bình, đối lập với các nhà không xuất khẩu, các nhà xuất khẩu tăng cường R&D của họ lên hơn 5%, tăng chi phí R&D lên hơn 33% và có khả năng tham gia vào hoạt động R&D nhiều hơn 4%. Ngoài ra, các tác giả cũng cho thấy xuất khẩu có tác động nhỏ hơn đến sự đổi mới giữa các công ty xuất khẩu hàng gia công, đặc biệt là các công ty trong lĩnh vực điện tử, nằm ở các tỉnh ven biển và nước ngoài. |
---|